Được gì khi khoe con?
*Các em còn nhỏ cuộc đời còn dài, xin các bạn khiêm tốn, tôi nhớ có nhiều người lúc nhỏ học hành tử tế nhưng lớn lên phá phách, quậy phá, hút chích, và ngược lại, có rất nhiều bạn cùng lớp không giỏi, nhưng khi tôi lớn lên, tôi thích kinh doanh để làm giàu. Điều quan trọng là chúng ta dạy con cái mình làm thế nào để chúng trở thành những con người hữu ích. (duocthupharma@…)
* Khi con tôi được 3 tháng tuổi, bức ảnh đầu tiên được chụp và tôi chụp để khoe với gia đình và bạn bè. Khi con trai tôi vào đại học, tôi đã khoe nó một chút. Khi tôi tốt nghiệp, tôi đã khoe nó. Khi tôi nhận được một công việc, tôi khoe khoang. Con tôi đỗ thạc sĩ, tôi khoe. Tôi đã nhận được bằng tốt nghiệp của mình. Tôi khoe nhiều hơn. Bởi vì nó là một đứa trẻ.
Tôi chia sẻ niềm vui và hạnh phúc với gia đình, bạn bè và tất cả mọi người trên thế giới này. Chúc mừng ai là mình vui rồi. Tôi cũng rất vui nếu có ai ghen tị. Tôi không bao giờ chia sẻ buồn phiền, bệnh tật và thất bại với bất kỳ ai. Tôi sợ họ cũng sẽ buồn. Tôi không sợ hãi, ngại ngùng hay lo lắng khi thể hiện với các con của mình. Bởi vì nó là một đứa trẻ. Tôi muốn khoe em bé của tôi. (lamngocgiau64@…)
* Không biết các phụ huynh khác thế nào, riêng tôi thì chú trọng hơn đến việc giáo dục kỹ năng và tạo cho trẻ những điều kiện cần thiết như học bơi, học võ, làm việc nhà, nấu ăn… Có như vậy mới bảo vệ được chính mình và chăm sóc bản thân thật tốt, thế là đủ. Suy cho cùng, cha mẹ nào cũng muốn con mình khỏe mạnh và an toàn. (haivanphan81@…)
* Khoe khoang về điểm số hoặc khoe khoang rằng con bạn học giỏi ở trường có thể gây ra nhiều hậu quả. Một là tự làm được, tự đẩy mình ra xa, xa lánh người khác khiến con bạn xa lánh, nguyên nhân chính là người khác không tốt bằng con bạn, bạn tự cười mình không dám chơi với con. .
Thứ hai là điểm số ảo có thể khiến bạn bị sốc, ngược lại tạo áp lực cho con cái, bởi khi bước ra xã hội, con cái chẳng là gì cả, điểm số chúng không quan tâm. Trình độ, kỹ năng… Những cái đó chưa hẳn đã tốt nhưng 9 hay 10 điểm sẽ khiến người ta cảm thấy tự ti và chán nản, bởi bạn luôn bị áp lực phải giữ mình trong mắt người khác. Rực rỡ và tài năng.
Cuối cùng, những bậc cha mẹ thường xuyên khoe khoang về con cái hoặc so sánh mình với người khác thực sự ích kỷ để thỏa mãn phẩm giá vô ích của mình. (nguyenhoainamdr27…@…)
* Nếu cháu trai cao và quyền lực, chúng tôi sẽ không bao giờ khoe khoang. Chúng tôi luôn coi đó là điều may mắn vì chúng tôi biết điểm thành tích có thể giả tạo như thế nào. Chúng tôi vừa khen ngợi, động viên cháu học hành chăm chỉ, đạt điểm cao nhưng cũng vừa lo lắng cho tâm lý của cháu, bởi một khi cháu đã đứng đầu bảng (có phần hư cấu) thì rất dễ bị điểm thấp. gây áp lực cho bạn.
Cuối cùng, nên xem lại hệ thống giáo dục, trong một lớp học có 41 học sinh, 30 học sinh ưu tú đều đã ra trường, danh hiệu ưu tú là vô nghĩa. (phuc33mep@…)
* Khi cha tôi còn sống, ông thường nhắc nhở tôi câu: “Con ngoan, thế gian khen/ Mẹ thắp đèn khen con”. Tôi nghĩ cha mẹ khen những mặt tốt của con, em là đúng nhưng khen thế nào cho đúng không phải lúc nào cũng có tác dụng tích cực. (votatrungsp@…)
tức giận về thể chất
Tôi có cô đồng nghiệp dạy tiếng Anh ở trung tâm huyện, cô ấy có con gái năm nay lên 3 tuổi. Từ khi bé được một tháng tuổi, chị đã bắt đầu chụp ảnh và đăng lên Facebook, Zalo. Thời gian đầu, tôi và các bạn khen con gái nó xinh, dễ thương làm nó vui.
Hầu như hai, ba ngày một lần, cô lại đăng ảnh sinh hoạt của con: con nằm võng ngủ, mẹ đút cháo cho con, con chui vào bồn tắm… Khi con đã 3 tuổi, cô thường xuyên khoe con hơn. Đặc biệt: Khoe mẹ chu môi chụp ảnh, mẹ cho con ăn khi chà là khô, khi táo đỏ Hàn Quốc, hay nho khô Mỹ, tôm hùm, gà rán… trong váy xanh, váy đỏ, giới thiệu giới tính như hàng hiệu .
Tôi gần như không nói được tiếng mẹ đẻ nhưng cô ấy đã quay clip dạy tôi tiếng Anh: “What the cat said, what the dog said”… Sau đó, cô đăng status: “Đã hơn 9 năm rồi, và công chúa của chúng ta vẫn còn sống. Chưa ngủ nhưng cũng ôn vài câu tiếng Anh và uống ly sữa Mỹ cho dễ ngủ”.
Bạn bè thấy chị đăng những hình ảnh, clip như thế này cũng không biết khen ngợi thế nào, bởi những lời “dài hơi” khen con chị bao nhiêu năm nay “vốn chẳng có”. Riêng tôi, khi mở Facebook hay Zalo trên điện thoại, thấy hình cô ấy đăng là tôi “quẹt” sang hình khác.
Một đồng nghiệp khác rất chăm chỉ và đăng hàng chục bức ảnh của cô con gái 7 tuổi học lớp hai lên Facebook mỗi ngày. Lần đăng tải nhiều nhất có lẽ là cách đây hơn 4 tháng, khi con chị lọt vào vòng 1 cuộc thi thời trang thiếu nhi của đài truyền hình thành phố, chị đăng ảnh con và viết status kêu gọi bạn bè. Click vào link để bình chọn cho bé đủ số phiếu để đi tiếp vào vòng trong.
Sau đó, con chị tham gia hội thi văn nghệ “Bé và mùa xuân” do Trung tâm Văn hóa huyện tổ chức. Cô được giải khuyến khích nhờ đăng ảnh chụp con “ngất ngưởng” lên Facebook. Là như thế này đây mỗi lần điện thoại báo cho cô ấy biết có bài mới trên Facebook của cô ấy, và thú thật là vì bận nhiều công việc nên tôi thường bỏ qua và không còn hứng thú xem nữa.
Ngoài việc khoe con, hai chị em còn giống nhau ở chỗ mấy ngày nay thấy Zalo, Facebook đăng ảnh con nhưng ít bạn bè bình luận, chia sẻ, bày tỏ cảm xúc mà thường đăng lên status và tâm sự. bâng quơ: “Nhìn con gái tôi xinh, ai cũng ghét nó giỏi tiếng Anh, hay con bạn không giỏi bằng tôi nên chẳng ai ưa?”.
Chưa nói đến việc xâm phạm quyền riêng tư của trẻ, việc cha mẹ đăng ảnh con lên mạng xã hội hiển nhiên sẽ ít nhiều gây phiền toái cho người khác, và đôi khi còn chuốc “rắc rối” vào mình.
Trần Văn Đan (Củ Chi, TP.HCM)