Truyện kể về Jaime Escalante – giáo viên dạy Toán tại một trường địa phương ở Bolivia. Năm 34 tuổi, ông đến Los Angeles (Mỹ) nhưng không xin được việc bởi không biết tiếng Anh. Thời điểm đó, Mỹ không công nhận chứng chỉ giáo viên của Bolivia.
Escalante phải vừa học tiếng Anh, vừa làm nhiều công việc lao động phổ thông như đầu bếp, rửa Sau 10 năm cố gắng để có được chứng chỉ giáo viên, Escalante đã nộp đơn phỏng vấn tại nhiều trường ở Mỹ và đều bị từ chối. Ở tuổi 44, ông mới được nhận vào làm giáo viên dạy Toán tại trường Trung học Garfield High, một trong những trường thiếu thốn nhất ở Los Angeles và có nguy cơ bị thu hồi giấy phép bởi học sinh ở đây rất ngỗ ngược, quậy phá, ăn nói cực kì vô lễ và không chịu học. Trước đó, nhiều giáo viên ở đây đã xin chuyển đi vì bất lực trước đám học trò này.
Tuy nhiên, càng tiếp xúc, ông càng nhận thấy các học trò của mình không xấu như ông tưởng, thậm chí chúng còn có nhiều tiềm năng. Chúng sinh ra trong gia cảnh nghèo đói, cha mẹ là dân nhập cư, mải lo cơm áo gạo tiền nên không được quan tâm nhiều, cộng thêm sự nản lòng, bất lực và thiếu tin tưởng từ phía một số giáo viên trong trường.
Escalante nhận ra mình cần phải tìm những phương pháp giáo dục khác biệt, bám sát vào sở thích của học trò nhằm khơi dậy năng lực, sự tự tin, khát vọng và truyền ngọn lửa ham học cho học sinh. Những bài giảng Toán học được thầy truyền tải theo cách hài hước, thú vị mà vẫn hiệu quả, đánh vào lòng hiếu kì của các em.
Escalante cũng là người tâm huyết với câu nói: “Nếu không nỗ lực sẽ không có thiên tài”. Theo ông, học sinh khi đến lớp chỉ cần mang theo một thứ duy nhất, đó là khát vọng thành công, và nhiệm vụ của người thầy là khơi dậy khát vọng đó bằng tình yêu thương tràn đầy và phương pháp giáo dục của mình. Ông từng nói với học sinh: “Nếu em không thể nhìn…
An Nguyen –
Với cá nhân mình thì thấy câu chuyện khá là bình thường, không thể phủ nhận thầy Escalante là một giáo viên giỏi với cá tính mạnh, nhưng mình thấy thật ra thầy giáo Escalante thành công một phần là do đã gặp được các cộng sự tuyệt vời. Dù sao thì đây cũng là 1 cuốn sách mình đánh giá là tạm ổn và dễ đọc.
Do Thi Diu Huong –
nếu cuốn này là hồi kí sẽ chân thật và hiểu dc suy nghĩ của tác giả hơn, 1 nhà báo viết nó như đưa ra các mốc dữ kiện, nó là sự nhìn nhận từ bên ngoài không phải của tác giả nói chung mình đọc nó chưa thấy được hết tâm huyết của tác giả